THƠ AI ÐIẾU
Ðể hoài niệm đến người trò thân thương vừa khuất - Trung Quyết - Lê Kế Truyền.
Nhận được hung tin vào chiều ngày 30-10-2001 nơi đất khách. Xin được khóc cùng tang quyến và Huynh Ðệ Miền Tây thân thiết.
Thời tiết Âu Châu đang độ vào Thu se lạnh - gió thoảng từng hồi... lá vàng lác đác rơi rụng đầy sân ... Trăng cũng đang độ tròn sáng, tỏa ánh lung linh ... Nhưng mây trời bổng dưng hôn ám, khiến cho lòng người càng thảm đạm thê lương khi nghe tin người thân vừa mất ! ôi ! bao nhớ thương về những ngày xưa tháng cũ ! về tấm lòng trung nghĩa của một người trò ! Những dòng thơ Ai Ðiếu không chỉ là những cảm xúc nhất thời, mà chính là những giọt lệ lòng chính trực khóc trò muốn ghi lại nơi đây để tỏ cùng trăng cao - Nghĩa lớn - tình dài. Biết trăng thiêng và hồn trò có hay ! !
Ngày 31-10-2001
Trung Ðạo Cảm Ðề

KHÓC TRÒ !!
Ôi đêm nay trăng sáng
Lồng lộng cả vòm trời
Nào ngờ ánh lại chơi vơi
Mạch sầu lai láng giữa trời sương đêm!
Núi sông ơi ! - Cách trở !!...
Ðường trần ơi ! - Bụi mờ !!
Chính khí ơi ! - Nổi nhớ !!
Ân tình ơi ! - Vô bờ !!
Nhớ tuổi hoa niên, sục sôi nhiệt huyết
Ðã theo Thầy tung chí tráng cường
Dốc lòng cho Tiếng Gọi Sư Môn
Dựng xây Lý Tưởng, đáp ơn Nước Nhà !
Tấc dạ thẳng ngay, chung vai sát cánh
Vừa là trò yêu, vừa là Ðệ Huynh chí cốt
Ân tình xưa, trăng sáng còn ghi !
Còn nhớ buổi gian nan !
Giữa cuộc cờ tàn mà lòng son chẳng đổi !
Không hổ khí phách kẻ Trượng Phu
Khá xứng thay lòng người TRUNG QUYẾT
Ðã kiên gan giữ chí - chugn đường
Ðã giúp Thầy mấy độ phong sương
Nuôi lý tưởng lên đường lo nghĩa lớn !
Kể từ đó: kẻ Ðông - Người Tây
Ôm khắc khoải, mong chờ, thức thao, kỳ vọng
Gói trọn cả không gian, chẳng nề thời gian nhanh chậm ...
Miễn còn Thầy Trò-Huynh-Ðệ là còn: Lòng tin, sức sống
Tâm tình kia trăng sáng vẫn còn ghi !
Ôi gần 20 nằm ly cách, chỉ tao ngộ đôi phen!
Lần gặp vừa qua, tâm tư không lời dâng tràn ánh mắt !!
Thế mà âm dương quái quắt - chia hai nẻo đoạn trường !!
Ðể đêm nay, lòng Thầy đau xót khóc trò thương
Bằng mấy đoạn thơ sầu khô ngấn lệ !!
Trung Ðạo - Nguyễn Văn Nhàn Ai Ðiếu
ANH HỒN BẤT TỬ
Hậu Giang sóng vổ rập rềnh
Cữu Long hai nhánh mông mênh nồi niềm !
Thất Sơn trầm dũng trung kiên
Trơ gan phơi trải tình thiêng giữa trời ...
Bao la nước gọi non mời
Hãy nương theo ánh trăng trời bay cao !...
Ðường xa chí cũ năm nào
Quyện theo hồn phách khí hào thiên thu ...
NHỚ TRÒ
Miền Tây nghĩa nặng tình sâu
Bao nhiêu sóng nước bấy câu ân tình ...
Tóc xanh dựng chí bình sinh
Tóc sương điểm sáng lòng mình - nước non !
Trài bao dâu bể thế thường
Chử TRUNG vẫn đó, hãy còn tiếp xây...
Xứng công gầy dựng bao ngày
Công trình cát bụi, còn đây nổi niềm !!
Dựng đời ta trải tình thiêng
Giả đời, dõi ánh trăng thiêng phiêu bồng !!
Trò đi ... đi thật xa xăm
Hãy cho ta gởi tấc lòng năm xưa ...
Long Xuyên, Thốt Nốt, Cần Thơ
Trò đi hiu hắt tiêu sơ tháng ngày ...
GỞI CÁC TRÒ THÂN
Gởi ai nát tấm can trường
Gởi ai còn gắng trên đường năm xưa
Gởi ai dầu dãi nắng mưa
Bấy lâu dốc sức ... đến giờ hoàn không
Cho Thầy tặng chử Chân Tâm
Cho ta tặng một chử Ðồng thiên thu
Dù cho năm tháng mịt mù
Lòng ta như ánh trăng thu giữa trời
Dù cho giã biệt từng người
Nụ cười - giọt lệ thảnh thơi tâm hồn...
